Menu



Đài Tưởng Niệm

Thuyền Nhân

Việt Nam

Tiếp Theo...

* CẦU NGUYỆN VÀ TƯỞNG NIỆM NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM 2016 TẠI NAM CALI


* 40 NĂM QUỐC HẬN LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN, BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* 30 THÁNG TƯ, TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* BI SỬ THUYỀN NHÂN (Nguyễn Quốc Cường)


* BIỂN ĐÔNG LỤC BÌNH TRÔI


* CÁI GIÁ CỦA TỰ DO


* CÁNH BÈO BIỂN CẢ (Văn Qui)


* CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG VỀ CON TÀU MANG SỐ MT065


* CẦU SIÊU BẠT ĐỘ TẠI ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM WESTMINSTER


* CHUYỆN KỂ HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG (Nhiều Tác Giả)


* CHỨNG TÍCH ĐỂ ĐỜI: ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* CHUYẾN VƯỢT BIÊN ĐẪM MÁU (Mai Phúc)


* CHUYẾN VƯỢT BIỂN HÃI HÙNG


* CON ĐƯỜNG TÌM TỰ DO (Trần Văn Khanh)


* CÒN NHỚ HAY QUÊN (Nguyễn Tam Giang)


* DẠ TIỆC VĂN NGHỆ "LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG" THÀNH CÔNG NGOÀI DỰ KIẾN CỦA BAN TỔ CHỨC


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Việt Hải)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TẠI QUẬN CAM (Vi Anh)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM: BIỂU TƯỢNG THIÊNG LIÊNG CỦA NIỀM KHÁT VỌNG TỰ DO VÀ NHÂN QUYỀN


* ĐÊM DÀI VÔ TẬN (Lê Thị Bạch Loan)


* ĐI VỀ ĐÂU (Hoàng Thị Kim Chi)


* GALANG: BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM BỊ PHÁ BỎ


* GALANG MỘT THỜI - MỘT ĐỜI (Nguyễn Mạnh Trinh)


* GIÁNG NGỌC PHỎNG VẤN NHÀ THƠ THÁI TÚ HẠP VÀ NỮ SĨ ÁI CẦM VỀ LỄ KHÁNH THÀNH ĐTNTNVN


* GIỌT NƯỚC MẮT CHO NGƯỜI TÌM TỰ DO (Lê Đinh Hùng)


* HẢI ĐẢO BUỒN LÂU BI ĐÁT


*"HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG: TỰ DO, MỘT NHU CẦU THIẾT YẾU, ĐÁNG ĐỂ TA ĐI TÌM"


*HÀNH TRÌNH GIAN NAN TÌM TỰ DO  


* HÀNH TRÌNH TÌM CON NƠI BIỂN ĐÔNG


* HÌNH ẢNH MỚI NHẤT CHUẨN BỊ KHÁNH THÀNH VÀO THÁNG 04-2009


* HÒN ĐẢO BỊ LÃNG QUÊN (Meng Yew Choong)


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ VINH DANH ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ WESTMINSTER THÔNG QUA NGHỊ QUYẾT “NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM”


* KHÁNH THÀNH ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI NAM CALI


* KHẮC TÊN TRÊN BIA TƯỞNG NIỆM (Việt Hải)


* LÀN SÓNG THUYỀN NHÂN MỚI


* LỄ ĐỘNG THỔ KHỞI CÔNG XÂY DỰNG ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* LỄ KHÁNH THÀNH TRỌNG THỂ ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI QUẬN CAM


* LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TỔ CHỨC TRANG NGHIÊM TẠI NGHĨA TRANG WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* LÒNG NHÂN ÁI (Tâm Hồng)


* LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG (Thơ Thái Tú Hạp)


* MEMORIAL TO BOAT PEOPLE WHO DIED TO BE DEDICATED SATURDAY


* MỘT CÁI GIÁ CỦA TỰ DO (Trần Văn Hương)


* MƠ ƯỚC "MỘT NGÀY TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN" ĐÃ TRỞ THÀNH SỰ THẬT


* NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM THỨ 5


* "NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM" TỔ CHỨC TRỌNG THỂ TẠI WESTMINSTER


* NGƯỜI PHỤ NỮ SỐNG SÓT SAU CHUYẾN VƯỢT BIỂN KINH HOÀNG


* NHỮNG CHUYỆN HÃI HÙNG CỦA THUYỀN NHÂN (Biệt Hải)


* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT ĐỀU CÓ THẬT (Ngô Dân Dụng)


* NHỮNG THÁNG NGÀY YÊU DẤU NƠI HOANG ĐẢO (Tuấn Huy)


* NỖI BẤT HẠNH ĐỜI TÔI (Thùy Yên) 


* NỖI KHỔ CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Thy Vũ Thảo Uyên)


* NƯỚC MẮT CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Nguyễn Mỹ Linh)


* SAIGON TIMES PHỎNG VẤN MỤC SƯ HÀ JIMMY CILLPAM 4 NĂM CÓ MẶT TRÊN TÀU AKUNA CỨU HƠN 5000 NGƯỜI VIỆT NAM VƯỢT BIỂN TÌM TỰ DO TRÊN BIỂN ĐÔNG


* TÀU SẮT BẾN TRE (Tú Minh)


* THẢM KỊCH BIỂN ĐÔNG (Vũ Duy Thái)


* THẢM SÁT TRÊN ĐẢO TRƯỜNG SA


* THỊ XÃ WESTMINSTER VINH DANH TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN


* THÔNG BÁO CỦA ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VN


* THƠ LÀM KHI ĐỌC TIN THUYỀN NHÂN (Viên Linh)


* THUYỀN NHÂN: ẤN TÍCH LỊCH SỬ


* THUYỀN NHÂN VÀ BIỂN ĐỘNG


* THUYỀN NHÂN VÀ MỘT VÀI HÌNH ẢNH CỨU NGƯỜI VƯỢT BIỂN


* THUYỀN NHÂN VIỆT NAM VƯỢT BIÊN, TỬ NẠN, ĐẾN BỜ TỰ DO ĐÃ GIÚP NHÂN LOẠI NHÌN RÕ ĐƯỢC CHÂN TƯỚNG CỦA CỘNG SẢN (Lý Đại Nguyên)


* TRÔI GIẠT VỀ ĐÂU (Nguyễn Hoàng Hôn)


* TRỞ VỀ ĐẢO XƯA... (Nguyễn Công Chính)


* TỪ TẤM BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN Ở GALANG NHÌN RA CON ĐƯỜNG HÒA GIẢI


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN VIỆT NAM ĐÃ CHÍNH THỨC ĐƯA VÀO WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN ĐÃ ĐƯỢC ĐẶT VÀO VỊ TRÍ AN VỊ TRONG KHUÔN VIÊN WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỞNG NIỆM QUỐC HẬN 30-4-2012

* VĂN TẾ THUYỀN BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* VƯỢT BIỂN (Thanh Thanh)


* VƯỢT BIỂN MỘT MÌNH (Nguyễn Trần Diệu Hương)


* XIN VỀ ĐÂY CHỨNG GIÁM, AN GIẤC NGÀN THU


* XÓA DẤU VẾT TỘI ÁC (Phạm Phú Minh)


Saigon Times USA

 

 

VU LAN MÙA BÁO HIẾU

 

TRƯƠNG SĨ TRIỀN

 

Người Việt Nam theo nhiều tôn giáo khác nhau, và đối với tôn giáo nào cũng kính trọng và tin tưởng.

Sau hằng ngàn năm Bắc Thuộc và tiếp  xúc với người Âu Châu, hiện  nay Việt Nam có nhiều tôn giáo lớn như: Nho Giáo, Lão Giáo, Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, Tin Lành,  v.v.. Ngoài các tôn giáo kể trên, dân  chúng Việt Nam còn thờ cúng Tổ Tiên,  thờ phụng các vị Anh Hùng Dân Tộc,  các vị Tổ Sư các nghề. Sự thờ  cúng có thể ở khắp nước  như đối với Quốc Tổ Hùng Vương,  Hai Bà Trưng, Lê Thái Tổ, Hưng Đạo  Vương Trần Quốc Tuấn v.v.. Đối với dân tộc Việt Nam thì đạo nào cũng dạy người ta làm điều lành, tránh điều dữ, không đi ngược lại căn bản đạo đức của con người, nên đều  được tôn kính như nhau và ai muốn  theo đạo nào cũng được tự  do tin theo.

Đạo Phật là một tôn giáo có ảnh hưởng quần chúng sâu rộng tại Việt Nam, do Đức Thích Ca Mâu Ni ở Ấn Độ sáng lập và sau Ngài được tôn làm Phật Tổ  Như Lai. Đạo Phật truyền sang Việt Nam qua hai ngả từ Trung Hoa trong thời Bắc Thuộc, gọi là Bắc Tông hay phái Đại Thừa; từ Thái Lan, Ai Lao, Campuchia sang, gọi là Nam Tông hay phái Nguyên Thủy.

Theo Đạo Phật quan niệm sự đau khổ của người đời là do 4 tai ách: Sanh, Lão, Bệnh, Tử mà ra. Tu theo Đạo  Phật để thoát khỏi vòng Luân Hồi  và mọi sự Khổ Não. Đạo Phật có 5 điều cấm (Ngũ Giới) là:  Không sát sanh, không trộm cắp, không gian dâm, không nói dối, không dùng rượu và chất say. Chùa thờ Phật  thì có Sư Tăng hoặc Sư Ni ở để  tụng kinh, hoặc tổ chức các khóa  lễ cho Phật Tử, tức là những  tín đồ của Đạo Phật.

Phái Nguyên Thủy chỉ thờ một tượng Phật Thích Ca, Tăng Ni đều mặc áo vàng đi khất thực.

Phái Đại Thừa, ngoài Đức  Phật Thích Ca, còn thờ thêm Chư Phật  và Chư Bồ Tát, Tăng Ni của phái  nầy mặc áo nâu hoặc xám, tự  làm lấy mà sống.

Ngoài ngày Rằm và ngày Mồng Một,  Đạo Phật còn có các lễ trọng  đại: Phật Đản, Lễ Đức Phật  xuất gia, Lễ Đức Phật thành đạo,  Lễ Vu Lan Bồn, v.v..

Các lễ trong năm của Việt Nam thì nhiều  như: Tết Nguyên Đán, Tết Thanh Minh, Tết  Đoan Ngọ, Tết Trung Nguyên, Tết Trung Thu,  v.v..

Tết Trung Nguyên nhằm ngày Rằm tháng Bảy âm lịch và còn có tên là Lễ Vu Lan, một lễ lớn của những người theo Đạo Phật. Theo tín ngưỡng, người Việt Nam coi Rằm tháng Bảy là ngày Xá Tội Vong Nhân, nghĩa là bao nhiêu người có tội ở dưới âm phủ. Vào ngày đó, đều được tha tội. Bởi thế, nhiều nhà đã làm cỗ cúng lễ ông bà, cha mẹ đã mất và lên chùa lễ Phật để  cầu nguyện siêu thoát cho người thân  ở suối vàng.

Cây có cội, nước có nguồn, con người có Tổ Tông. Trồng cây nhớ cội, uống nước nhớ nguồn là vậy. Nhìn lại mình là tưởng nhớ đến Tổ Tông. Đó là đạo lý làm người muôn thuở. Đạo lý đó đã trở thành một trong những truyền thống cao quý của dân tộc ta. Chúng ta thấy công cha nghĩa mẹ  to lớn dường nào! Khi mang nặng, mẹ phải vì con mà giữ gìn, khi đẻ đau, mẹ phải chịu cảnh xé ruột nát  gan. Khi bú mớm, nuôi con, mẹ không màng cực nhọc, dơ bẩn “bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn”. Phần cha thì suốt đời phải đổ mồ hôi nước mắt vì bát cơm manh áo để nuôi con khôn lớn, cực nhọc khi con  ốm đau.

Trái lại, khi con khỏe mạnh cha mẹ vui cười hớn hở. Ơn dưỡng dục chín chữ cù lao thật là đáng quý vậy. Cha mẹ cốt nuôi con để trở nên người hiếu để, theo đạo làm người, tức đạo làm con.  Do đó, làm con phải báo đáp ơn sâu nghĩa nặng của mẹ cha. Cho nên tục ngữ có câu:

 

Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Một lòng thờ mẹ kính cha

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con

 

Nhìn chung, xã hội Âu Mỹ thường đặt nặng lý trí hơn tình cảm vì cuộc sống xô bồ, coi tiền tài nặng  hơn nhân nghĩa, lấy cá nhân làm phương  châm cho cuộc sống mình, cho nên mối  quan hệ giữa cha mẹ và con cái cũng  không được nồng đậm thắm  thiết. Cha mẹ lo cho con chỉ vì trách nhiệm xã hội ràng buộc, chớ không phải hoàn toàn phát xuất từ tình cảm thiêng liêng, ít nhiều mang tính chất  sòng phẳng của mọi quan hệ giao dịch  thương mại. Nói rõ hơn là con cái có cuộc sống của con cái, cha mẹ có cuộc sống riêng tư.

Khi con cái đến tuổi trưởng thành thì đường ai nấy đi, cha mẹ chẳng cần chăm sóc nữa. Cho nên có những cụ già sống cô đơn trong các viện dưỡng lão mà con cái thì vui chơi đó đây, không mấy quan tâm đến.  Còn xã hội Cộng Sản, với cuộc  sống tập thể lao động khổ sai, biến  con người thành phương tiện để  xử dụng, chỉ biết phục vụ cho “chính  sách” và đường lối của đảng,  bất chấp mọi khía cạnh nhân tính  và nhân đạo. Họ cũng nói đến  trung hiếu như một đạo lý làm người,  nhưng đó trung và hiếu với đảng  Cộng Sản, chủ nghĩa Mác-Lê đã  hủy diệt nhân tính xưa nay chưa từng  thấy ở một chế độ nào đạt  đến khốc liệt đến nỗi chúng  ta phải chứng kiến những thảm trạng  vô cùng đau đớn: con tố cha, vợ  tố chồng, anh em, bà con, thầy trò, bè  bạn tố cáo lẫn nhau, cấu xé lẫn  nhau, có trường hợp xem như kẻ  thù.

Theo đạo lý truyền thống của dân tộc ta, sống như thế nào là sống phi nhân bất nghĩa, vô tình bạc nghĩa.  Văn minh của tư bản và chế độ phi nhân bất biến của Cộng Sản đều đã và đang ra sức tàn phá hủy hoại nền đạo lý của dân tộc Việt Nam trên căn bản hiếu nghĩa từ  muôn thuở.

Đạo Phật mang đến cho dân tộc ta một tấm gương sáng đầy xúc động:  Ngài Mục Kiền Liên dấn thân vào  hỏa ngục để tìm mẹ, bà Thanh Đề.  Thấy mẹ đang bị khổ hình đày đọa, Ngài dâng lên mẹ bát cơm, nhưng rồi cơm hóa thành than, lòng Ngài đau đớn vô cùng. Ngài liền trở về bạch  Phật, cầu xin Phật chỉ bày phương  pháp cứu mẹ. Phật dạy Ngài phương  pháp trai tăng cúng dường lên Mười  Phương Chư Phật trong ngày Tự Tứ,  tức Rằm tháng Bảy âm lịch, để  nương nhờ vào thần lực chú  nguyện của Chư Tăng mà mẹ Ngài chuyển  được nghiệp lực sâu dày,  thoát lìa cảnh khổ. Đây chính là “Dùng pháp Phật siêu sanh tịnh độ, phóng hào quang cứu khổ độ tu”.

Tấm gương hiếu hạnh ấy đã đi sâu vào tâm tưởng của mọi người con Phật, đã gây xúc động đến  rơi lệ cho rất nhiều tấm lòng hiếu  hạnh ở khắp nơi, từ hơn hai mươi  lăm thế kỷ nay. Chính tấm gương ấy  đã khai sanh ra một trong những ngày Tết  lớn của dân tộc Á Đông, Tết  Trung Nguyên, với Lễ Vu Lan Báo Hiếu  Mẹ Cha vào ngày Rằm tháng Bảy, ngày  xá tội vong nhân. Chính vì vậy mà Mục Kiền Liên trở thành một biểu tượng của lòng hiếu hạnh cho muôn  đời.

Vu Lan Bồn là một phương pháp quý nhất. Nhưng trước tiên, chúng ta hãy hiểu nghĩa. “Vu Lan Bồn” là thế nào?  Vu Lan Bồn là phiên âm theo tiếng Phạn.  Người Trung Hoa dịch là “giải đảo huyền”, nghĩa đen là cởi trói người bị treo ngược; nghĩa bóng là cứu vớt những kẻ đau khổ nặng nề như đang bị treo ngược.

Nguyên nhân là Ngài Đại Hiếu Mục Kiền Liên, sau khi tu hành chứng được sáu phép thần thông, ngậm ngùi nhớ đến công ơn của mẹ. Ngài tìm  cách báo đáp, dùng đạo nhãn  xem trong thế gian, Ngài nhận thấy mẹ mình  sanh làm loài ngạ quỷ, thân thể ốm  gầy, da bọc xương, thân hình tiều  tụy, bụng lớn đầu to, cổ nhỏ  như ống chỉ, đói khát suốt năm,  không được ăn uống. Thương  xót quá, Ngài liền đem bát cơm đang  ăn để dâng mẹ, Ngài vận thần  thông bưng bát cơm đem đến chỗ  mẹ ở. Bà mẹ vì quá khao khát, nên khi được cơm, lòng tham nổi lên, sợ người cướp giựt, lấy tay trái che dấu bát cơm, tay mặt  bốc ăn. Bởi lòng tham lam độc ác trong tiền kiếp nổi bừng lên, nên cơm mới vừa đưa vào miệng, thì hóa thành lửa, bà chẳng ăn được.

Ngài Mục Kiền Liên thấy thế, hết  sức đau buồn, kêu khóc thảm thiết,  Ngài liền trở về bạch Phật, thuật  lại như trên và cầu Phật chỉ dạy  phương pháp cứu độ thân mẫu.  Sau đó, Phật dạy pháp Vu Lan Bồn cho  Ngài Mục Kiền Liên. Phật dạy rằng:

“Này Mục Kiền Liên, mẹ của ông  do lòng tham lam độc ác, đã tạo ra  tội lỗi nặng nề trải qua nhiều kiếp,  nay sanh trong ác đạo, làm loài ngạ quỷ,  nên không thể một mình ông cứu  độ được. Mặc dù lòng hiếu thảo của ông vô cùng lớn lao, cũng  không ai chuyển được hoàn cảnh  chẳng khác gì chiếc thuyền con, không  thể chuyển được tảng đá lớn.  Vậy ông phải nhờ oai thần của chúng  tăng trong mười phương, đức  lớn như biển, mới cứu mẹ  ông được giải thoát. Ta nay sẽ  vì ông, chỉ dạy phương pháp cứu  rỗi, để mẹ ông xa lìa được  các điều tội lỗi.

Này Mục Kiền Liên, ngày Rằm tháng  Bảy là ngày Tự Tứ của Chư  Tăng trong mười phương, sau ba tháng  an cư kiết hạ, sách tấn tu hành. Ngày  ấy cũng là ngày hoan hỷ của Chư  Phật, vì thấy Chư Tăng sau ba tháng an  cư kiết hạ đã tiến bộ rất nhiều  trên đường tu học, các nghiệp  được thanh tịnh, ba món vô lậu  học được tăng trưởng, công  đức thêm nhiều và đến ngày  viên mãn. Vậy ông nên nhân ngày ấy làm lễ Vu Lan Bồn để báo hiếu cho mẹ ông.

Ông hãy sắm sửa các món trai  diên trăm mùi, năm thứ trái, cùng  hương dầu, đèn nến, chiếu chăn, mùng mền, quần áo,  thau rửa mặt, khăn lau tay. Tóm lại là đủ 4 món cúng dường quý báu trong đời. Rồi ông phải thân hành  đi rước các vị Đại Đức,  Tăng trong mười phương, hoặc những  vị thiền định trong núi rừng, chứng  được bốn quả Thánh, hoặc có  vị kinh hành dưới gốc cây được  6 phép thần thông tự tại như hàng  Thinh Văn, Duyên Giác, các vị Thánh Tăng,  hoặc các vị Thập Địa Bồ Tát thị  hiện làm tỳ kheo v.v.. Ông phải thành tâm kính lễ trai tăng cúng dường  và thỉnh cầu Chư Tăng chú nguyện  cho vong linh mẹ ông được thoát khổ.  Nhờ công đức chí thành chú nguyện vong linh mẹ ông sẽ được siêu thoát. Cũng như tảng đá dù nặng trăm cân, song có nhiều người khiêng, thì dời đi đâu cũng được”.

Ngài Mục Kiền Liên vâng lời Phật  dạy, đến ngày Rằm tháng Bảy làm  Lễ Vu Lan, sắm đủ các vật liệu rước  Chư Tăng trong mười phương, thành  tâm kính lễ trai tăng cúng dường,  nên vong mẫu của Ngài được thoát  khỏi kiếp ngạ quỷ, sanh về cảnh giới  lành. Ngài Mục Kiền Liên hết sức vui mừng.

Từ đó về sau, mỗi năm cứ đến ngày Rằm tháng Bảy, các hàng Phật Tử chí hiếu đều có làm  lễ. Nhưng sự báo hiếu không những chỉ nhằm vào một Lễ Vu Lan, không phải mỗi năm chỉ tổ chức một lần  Vu Lan là đã tự cho mình là người  con chí hiếu và đã làm đầy đủ  hiếu đạo.

Như trên đã nói, công ơn cha mẹ rộng như trời biển, làm con, suốt đời báo ơn cha mẹ vẫn chưa đủ.  Nhưng trong lúc báo hiếu phải có một quan niệm sáng suốt, đúng đắn mới thật có lợi ích và hiệu quả.

Báo hiếu có nhiều cách, nhưng không  ngoài hai phương diện vật chất và  tinh thần.

Về vật chất thì hầu hạ, vâng lời, thay làm các việc nhọc, săn sóc miếng ăn thức uống, áo quần, chiếu giường, chỗ nghỉ ngơi,không để cho cha mẹ  thiếu thốn, lo nghĩ. Song người Phật  Tử phải sáng suốt trong khi báo hiếu,  không nên quá chìu theo ý muốn của  cha mẹ mà tạo những nghiệp dữ,  như sát sanh hại vật, gây tội lỗi,  để làm cho cha mẹ được sung sướng  trong vật chất. Làm như thế, không phải là báo hiếu, vì đã gây tạo tội lỗi thêm cho cha mẹ và cho mình nữa.

Vả lại, báo hiếu về vật chất, dù đầy đủ cho mấy đi nữa, chẳng qua cũng chỉ làm cho cha mẹ được  vui vẻ thỏa mãn trong một kiếp hiện  tại mà thôi. Cái vật chất là vui giả tạm, vui trong vòng sanh tử luân  hồi. Vậy sự báo hiếu về vật chất chưa phải là đầy đủ.

Về tinh thần thì người Phật Tử  phải tiến lên một tầng nữa là  làm sao cho tinh thần của cha mẹ được  nhẹ nhàng, cao thượng và đi đến  chỗ giải thoát. Phật Tử phải khuyên cha mẹ tin nhân quả, tội phước và quy y Tam Bảo, bố thí, phóng sanh, niệm Phật, làm các việc lành, giữ giới và tu nhân giải thoát. Có như thế, thì không những trong hiện tại, cha mẹ được yên vui, thanh tịnh, mà đời sau cũng được nhiều phước báu, và sanh trong cảnh giới sáng sủa, nhẹ nhàng.

Xem trên, Lễ Vu Lan đã đem lại kết quả tốt đẹp, cho nên chúng ta nên noi theo gương của Ngài Đại Hiếu Mục  Kiền Liên mà báo hiếu thì chắc chắn  cha mẹ hiện tại và bảy đời trước  đều được thoát khổ ngạ quỷ  mà hưởng vui giải thoát. Pháp Vu Lan này chính là phương pháp thần  diệu cứu rỗi vong linh cha mẹ trong cảnh  khổ tối tăm.

Người con chí hiếu bao giờ cũng vui sướng khi thấy cha mẹ còn ở  bên mình và tận lực phụng dưỡng  cha mẹ, để cha mẹ được thảnh  thơi về cả hai phương diện vật chất  và tinh thần.

Ngày xưa, Thầy Tử Lộ ở bên Trung Quốc, lúc hàn vi hằng ngày đội  gạo lấy tiền về nuôi cha mẹ. Nhưng  đến khi cha mẹ khuất núi thì thốt  lên rằng:

“Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng.  Con muốn nuôi dưỡng báo hiếu mà  cha mẹ chẳng còn sống”.

Qua câu chuyện kể trên của Ngài Mục  Kiền Liên thì Đạo Phật quả là  cao siêu, huyền diệu được tôn  vinh là “hình nhi thượng” trong muôn thuở  của cuộc sống. Và Lễ Vu Lan là dịp  tốt trong năm để Phật Tử đền  đáp công ơn trời biển của cha  mẹ. Nhờ đó mà lòng thành kính  của người con hiếu hạnh được  ghi khắc mãi mãi qua Lễ Vu Lan vào ngày  15 tháng 7 âm lịch hằng năm. Hơn nữa  tục ngữ lại có câu:

 

Con người có cố, có ông,

Như cây có cội, như sông có nguồn

 

hay là:

 

Trong nhà hiếu thảo mẹ cha

Kính nhường người lớn, khi ra bên ngoài

 

Do đó, nhân Mùa Vu Lan, chúng ta là Phật Tử phải noi gương Ngài Mục Kiền Liên, đã cứu thoát mẹ là bà Thanh Đề khỏi ngục tù khổ hình, thì  nên kính cẩn dâng lễ cầu nguyện  cho vong linh các bậc sinh thành quá cố,  tổ tiên được siêu thoát miền  Cực Lạc và phải báo hiếu cha mẹ  đang còn sinh tiền.