Nhớ Núi Thương Rừng
TRẦN TRUNG ĐẠO
Ta vẫn hằng mơ ngày trở lại
Thăm rừng Nghi Hạ, núi Nghi Sơn
Núi đứng chờ ai khô lệ đá
Rừng xưa mấy độ lá thu rơi
Mưa có buồn hơn trên xóm vắng
Nắng có vàng thêm những buổi chiều
Ta đi tuyết đổ lên đời trắng
Mưa buồn như mắt mẹ đêm khuya
Chùa xa ai giục hồi chuông đổ
Hay tiếng ru con dưới mộ phần
Cả đời ta chưa yên giấc ngủ
Chập chờn mộng mị trắng thâu canh
Hàng tre Nghi Hạ còn hay mất
Có phải nơi này mẹ gặp cha
Ai uống ngày xưa ly nước vối
Mà nay cay đắng đọng đời ta
Quê hương, ta sẽ về thăm nhé
Dẫu ước mơ xưa đã tật nguyền
Lưng ta đời chém hàng trăm nhát
Còn đây nguyên vẹn một con tim
Ta vẫn hằng mơ ngày trở lại
Thăm rừng Nghi Hạ, núi Nghi Sơn
Sông Thu nước lớn bao mùa lụt
Có xóa giùm ta những tủi buồn
Biết còn chi nữa không Nghi Hạ
Chén rượu hoa niên đã nhạt rồi
Rừng xưa lá đã bao mùa rụng
Lòng người sao còn mãi chia phôi
Ta sẽ nói gì khi trở lại
Nghìn lời không đủ để quên đau
Giữa một non sông tràn máu lệ
Khóc cười cũng chẳng khác chi nhau
Phủi bụi giang hồ trên nếp áo
Ta về như gái khách hoàn lương
Mình ta đứng giữa trời mây trắng
Khóc tuổi xuân phai ở cuối đường.
(Trích: Tạp chí Ca Dao số 197 ngày 19.9.2008, trang 110)
Missing of mountain
and cherishing of forest
English version by NGUYEN HUU LY
I have always dreamed of a returning day
To visit the forest of Nghi Ha, the mountain of Nghi Son
For whom the mountain stood waiting in
withering up all rocky tears
The forest spent so many autumns ago with
fallen leaves in the past
Did the rain look much sadder in the quite deserted hamlet?
Did the sunshine become much more bright-yellow in eventides ?
I departed while the snow was falling on my whitened life
Rain looked as sorrowful as the Mother's eyes in
the dead of night
Who did urge the bell ringings in a remote pagoda ?
Or the lulling voice in rocking a baby to sleep from beyond the graves.
My whole life was not good enough yet for my deep sleeps
To fall into a dozen throughout the nights
Does the Nghi Ha’s bamboo hedge still remain, or not ?
Is it right that Mom and Dad had met each other in this place ?
Who did drink a glass of “vối’ in the olden days ?
Therefore, all kinds of stagnant bitterness plague my existence, now
Oh, my homeland ! I’ll come back to see you, then !
Despite my former dream handicapped me
Life stabled me in my back hundreds of times
But it still kept intact a heart, here
I have always dreamed of a returning day
To visit the forest of Nghi Ha, the mountain of Nghi Son
The Thu Bon river in flood tide inundated in so many seasons ago
Could it eradicate for me shame and sadness?
Nghi Ha, do you still know something else?
The bloom of youth’s glass of wine has already been tasteless
The forest of old spent so many seasons of fallen leaves
Why are there continually much more separations in human mind?
What shall I have to say on my return?
Millions of words are not enough for me to forget all sufferings
In the middle of a nation overflowing with bloody tears
Weepings and laughings make no difference at all !
To flick venturous dusts off from the coat flap
My return looks like a refined female guest
I stand up alone amidst the skies of silvery clouds
I weep my fading youth at the end of the road.