Menu



Đài Tưởng Niệm

Thuyền Nhân

Việt Nam

Tiếp Theo...

* CẦU NGUYỆN VÀ TƯỞNG NIỆM NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM 2016 TẠI NAM CALI


* 40 NĂM QUỐC HẬN LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN, BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* 30 THÁNG TƯ, TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* BI SỬ THUYỀN NHÂN (Nguyễn Quốc Cường)


* BIỂN ĐÔNG LỤC BÌNH TRÔI


* CÁI GIÁ CỦA TỰ DO


* CÁNH BÈO BIỂN CẢ (Văn Qui)


* CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG VỀ CON TÀU MANG SỐ MT065


* CẦU SIÊU BẠT ĐỘ TẠI ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM WESTMINSTER


* CHUYỆN KỂ HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG (Nhiều Tác Giả)


* CHỨNG TÍCH ĐỂ ĐỜI: ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Vi Anh)


* CHUYẾN VƯỢT BIÊN ĐẪM MÁU (Mai Phúc)


* CHUYẾN VƯỢT BIỂN HÃI HÙNG


* CON ĐƯỜNG TÌM TỰ DO (Trần Văn Khanh)


* CÒN NHỚ HAY QUÊN (Nguyễn Tam Giang)


* DẠ TIỆC VĂN NGHỆ "LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG" THÀNH CÔNG NGOÀI DỰ KIẾN CỦA BAN TỔ CHỨC


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN (Việt Hải)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TẠI QUẬN CAM (Vi Anh)


* ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM: BIỂU TƯỢNG THIÊNG LIÊNG CỦA NIỀM KHÁT VỌNG TỰ DO VÀ NHÂN QUYỀN


* ĐÊM DÀI VÔ TẬN (Lê Thị Bạch Loan)


* ĐI VỀ ĐÂU (Hoàng Thị Kim Chi)


* GALANG: BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM BỊ PHÁ BỎ


* GALANG MỘT THỜI - MỘT ĐỜI (Nguyễn Mạnh Trinh)


* GIÁNG NGỌC PHỎNG VẤN NHÀ THƠ THÁI TÚ HẠP VÀ NỮ SĨ ÁI CẦM VỀ LỄ KHÁNH THÀNH ĐTNTNVN


* GIỌT NƯỚC MẮT CHO NGƯỜI TÌM TỰ DO (Lê Đinh Hùng)


* HẢI ĐẢO BUỒN LÂU BI ĐÁT


*"HÀNH TRÌNH BIỂN ĐÔNG: TỰ DO, MỘT NHU CẦU THIẾT YẾU, ĐÁNG ĐỂ TA ĐI TÌM"


*HÀNH TRÌNH GIAN NAN TÌM TỰ DO  


* HÀNH TRÌNH TÌM CON NƠI BIỂN ĐÔNG


* HÌNH ẢNH MỚI NHẤT CHUẨN BỊ KHÁNH THÀNH VÀO THÁNG 04-2009


* HÒN ĐẢO BỊ LÃNG QUÊN (Meng Yew Choong)


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ VINH DANH ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* HỘI ĐỒNG THÀNH PHỐ WESTMINSTER THÔNG QUA NGHỊ QUYẾT “NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM”


* KHÁNH THÀNH ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI NAM CALI


* KHẮC TÊN TRÊN BIA TƯỞNG NIỆM (Việt Hải)


* LÀN SÓNG THUYỀN NHÂN MỚI


* LỄ ĐỘNG THỔ KHỞI CÔNG XÂY DỰNG ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM


* LỄ KHÁNH THÀNH TRỌNG THỂ ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VIỆT NAM TẠI QUẬN CAM


* LỄ TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN TỔ CHỨC TRANG NGHIÊM TẠI NGHĨA TRANG WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* LÒNG NHÂN ÁI (Tâm Hồng)


* LỜI NGUYỆN GIỮA BIỂN ĐÔNG (Thơ Thái Tú Hạp)


* MEMORIAL TO BOAT PEOPLE WHO DIED TO BE DEDICATED SATURDAY


* MỘT CÁI GIÁ CỦA TỰ DO (Trần Văn Hương)


* MƠ ƯỚC "MỘT NGÀY TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN" ĐÃ TRỞ THÀNH SỰ THẬT


* NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM NĂM THỨ 5


* "NGÀY THUYỀN NHÂN VIỆT NAM" TỔ CHỨC TRỌNG THỂ TẠI WESTMINSTER


* NGƯỜI PHỤ NỮ SỐNG SÓT SAU CHUYẾN VƯỢT BIỂN KINH HOÀNG


* NHỮNG CHUYỆN HÃI HÙNG CỦA THUYỀN NHÂN (Biệt Hải)


* NHỮNG NGƯỜI ĐÃ CHẾT ĐỀU CÓ THẬT (Ngô Dân Dụng)


* NHỮNG THÁNG NGÀY YÊU DẤU NƠI HOANG ĐẢO (Tuấn Huy)


* NỖI BẤT HẠNH ĐỜI TÔI (Thùy Yên) 


* NỖI KHỔ CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Thy Vũ Thảo Uyên)


* NƯỚC MẮT CỦA MỘT THUYỀN NHÂN (Nguyễn Mỹ Linh)


* SAIGON TIMES PHỎNG VẤN MỤC SƯ HÀ JIMMY CILLPAM 4 NĂM CÓ MẶT TRÊN TÀU AKUNA CỨU HƠN 5000 NGƯỜI VIỆT NAM VƯỢT BIỂN TÌM TỰ DO TRÊN BIỂN ĐÔNG


* TÀU SẮT BẾN TRE (Tú Minh)


* THẢM KỊCH BIỂN ĐÔNG (Vũ Duy Thái)


* THẢM SÁT TRÊN ĐẢO TRƯỜNG SA


* THỊ XÃ WESTMINSTER VINH DANH TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN


* THÔNG BÁO CỦA ỦY BAN THỰC HIỆN ĐÀI TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN VN


* THƠ LÀM KHI ĐỌC TIN THUYỀN NHÂN (Viên Linh)


* THUYỀN NHÂN: ẤN TÍCH LỊCH SỬ


* THUYỀN NHÂN VÀ BIỂN ĐỘNG


* THUYỀN NHÂN VÀ MỘT VÀI HÌNH ẢNH CỨU NGƯỜI VƯỢT BIỂN


* THUYỀN NHÂN VIỆT NAM VƯỢT BIÊN, TỬ NẠN, ĐẾN BỜ TỰ DO ĐÃ GIÚP NHÂN LOẠI NHÌN RÕ ĐƯỢC CHÂN TƯỚNG CỦA CỘNG SẢN (Lý Đại Nguyên)


* TRÔI GIẠT VỀ ĐÂU (Nguyễn Hoàng Hôn)


* TRỞ VỀ ĐẢO XƯA... (Nguyễn Công Chính)


* TỪ TẤM BIA TƯỞNG NIỆM THUYỀN NHÂN Ở GALANG NHÌN RA CON ĐƯỜNG HÒA GIẢI


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN VIỆT NAM ĐÃ CHÍNH THỨC ĐƯA VÀO WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỢNG ĐÀI THUYỀN NHÂN ĐÃ ĐƯỢC ĐẶT VÀO VỊ TRÍ AN VỊ TRONG KHUÔN VIÊN WESTMINSTER MEMORIAL PARK


* TƯỞNG NIỆM QUỐC HẬN 30-4-2012

* VĂN TẾ THUYỀN BỘ NHÂN ĐÃ BỎ MÌNH TRÊN ĐƯỜNG TÌM TỰ DO


* VƯỢT BIỂN (Thanh Thanh)


* VƯỢT BIỂN MỘT MÌNH (Nguyễn Trần Diệu Hương)


* XIN VỀ ĐÂY CHỨNG GIÁM, AN GIẤC NGÀN THU


* XÓA DẤU VẾT TỘI ÁC (Phạm Phú Minh)


Saigon Times USA

 

Hạt bụi nào bay qua

 

Thái Tú Hạp

 

sáng ta thức dậy thấy nháy hoài con mắt trái

chắc có niềm vui vừa đậu trên mi?

có phải tin em vừa nhắc đến ta?

vừa nhắc đến tháng ngày chia ly buồn vời vợi

hay tiếng chim vừa hót dễ thương

trong vườn xuân buổi sớm

nghe từ trong tiềm thức hoang vu

hay trong hồn biển thu gợn sóng

nòi giang hồ bỗng chạnh nhớ thương quê

dấu ngựa lãng quên con đường xưa trở lại

lau thời gian đã phủ kín lối về

có phải không em

bao nhiêu lần trái đất quay giáp vòng sinh tử

  

đời mưa sa trên những ngọn núi cây già

và trên những bờ đá rêu phong

cổ xưa nào không biết tuổi

trên những sợi tóc bạc trắng mây trời

nắm cơm khoai hoà trong nước mắt

nuốt từng hạt đắng cay

lặng thầm tủi nhục

mà em đâu có hay!

như ánh nắng chiều trên hàng mộ bia

bạn bè ta ngậm ngùi thương tiếc

cũng nhòa theo bóng đêm mờ mịt khói sương

từ trong cõi ưu tư sầu muộn

thân xác ta rã rời

qua từng sát na mầu nhiệm

ôi! kiếp người hư vô

trên những chồi non vừa nẩy lộc

ta thấy đẹp như môi em

ta thấy yêu thương như đôi má hồng con

trong nắng mới 

 

sao gần như tim

mà hun hút thẳm

hạnh phúc nào chẳng xót xa

tự do nào không khơi máu thắm

không uất nghẹn hờn căm

không nuôi thù chất ngất!

biết thế nào được em

qua từng giấc mơ thật đẹp

thấy em cười và thấy đôi mắt con thơ

ngời sáng như sao

mà cũng bi thảm sầu hơn sao!

ngày xưa

chúng mình vẫn ước mơ thật bình thường

hạnh phúc giản đơn như đóa hồng xinh

thanh bình rong chơi như đôi tình nhân tuyệt vời nhất

 

đất nước hôm nay

hòa bình có thật?

nhưng giấc mơ xưa đã tắt lịm rồi em

như tiếng hót sớm mai này

của loài chim hoang về đậu trên cành sầu đông rã mục

tưởng như có niềm vui

nhưng không phải đâu em

chỉ là hạt bụi vu vơ

ngân phiếm dây nhung nhớ cũ

của đêm qua giấc mơ còn rơi lại

giọt u buồn còn đọng lắng trong hồn đau

đời hắt hiu đang chờ ta thức dậy

còn đâu em

một tiếc nuối qua mau

 

 

 

Any speck of dust has flewn by

 English version by NGUYEN HUU LY

 

In waking up this morning, I see my left eye

                                      incessantly winking

Is it certainly a pleasant feeling just stationed on

                                                my eye-lash?

Is it my darling’s news which has just reminded me

                   of many very melancholy days

                   and months of separation?

Or just of my children’s acclaimed voice

That sounds like recent lovely bird twitterings

In a spring garden in the early morning

Frustrating from my wild subconsciousness

Or from the soul of a wavy sea in autumn

Full of adventures, I suddenly recall my homeland

                                                in nostalgia

The forgotten olden road with horse traces has evoked

                                              my memories attain

To wipe away the bad time which has shut tight

                                                my returning path

Is it true, my darling?

How many times has the earth rotated its cycle of life

                                                          and death?

 

Rainy life falls down on mountain peaks of old trees

And on rocky and mossy-green waysides

Not any man of antiquity whose unknown age

On his hair that looks as white as silvery clouds

                                                     over the sky

A handful of rice and potatoes mixed with tears

To swallow every bitter and peppery grain at a gulp

To keep silent in shame

But have you ever known that!

It looks like the afternoon sunshine spreading all over

                                            the rows of graves

That my friends have the regretful compassion

Also blurring the night gloom by murky smoke and dew

From the sorry plight of anxiety and melancholy

My body becomes exhausted

Through every miraculous wink of eye

Alas! The human fate of nothingness

On the branch of a tree beginning to spring just in bud

I feel nice as your lips

I have a feel for love as charming as my children’s rosy

                                cheeks under the new sunshine

 

To be close as the heart

But it seems very far to me

No happiness is not suffering

No freedom is carried through without bloodshed

Without hidden spite and grudge

Without towering hatred for the enemy!

How can you know that, my darling?

Through every very beautiful dream

I see your smile and my young child’s pair of eyes

Everybody looks bright as a star

But he is also more sorrowful than the star!

In the days of old

We always had a very common dream

That our happiness could be simple as a pretty rosebud

And a wandering peace would be charming as one of

                   the most wonderful couples of lovers

 

Does our homeland

Have a real peace, today?

Yet our olden dreamy flames have already been

                                             extinguished, my darling!

Like birds’ notes in this morning

A wild bird type is coming and perching on

                   a decaying branch of the china-tree

It seems that there is a pleasant feeling

But not true, my darling!

It’s only a vague speck of dust

I tune musical notes about my old homesickness

Which was left from my dream last night

Heart-rending drops still have stagnated in

                                                     my desolate soul

A gloomy life awaited me an awakening

Nothing is left, my darling!

A regret about the lost chance flitted away…