Vầng trăng thần thoại
THÁI TÚ HẠP
này yêu dấu có bao giờ em hiểu
lời của chim trên ngọn đỉnh kiêu sa
mây của trời ngàn năm phiêu bạt
nước của nguồn muôn thuở mộng ra khơi
em cách biệt như vầng trăng thần thoại
giòng sông xưa về ngủ muộn tương tư
ta cánh hạc rong chơi từ vô hạn
em có nghe mùa động gió rừng thu
này yêu dấu em có hay sầu muộn
theo tiếng đàn mang hơi thở quê hương
những mùa xuân thiên đường vui đã vỡ
đêm mưa về trên mái lá yêu thương
sông núi vẫn hằn in trong trí tưởng
đời quạnh hiu như mây trắng bay qua
kiếp ly hương nuôi sầu trong thạch thất
em có bao giờ chia xẻ nỗi niềm ta?