Nhẹ Nhàng
Em cười tà áo bay trên
Đám mây ở dưới nỗi phiền muộn xa,
Anh ngồi chỗ hẹn hôm qua
Đám mây ngồi cạnh bài thơ nhẹ nhàng,
Giấc mơ mặc áo lụa vàng
Nơi anh nằm ngủ có hàng thùy dương.
Thơ Xuân Áo Vàng
Mùa xuân em mặc áo vàng,
Ở trong thơ cổ chim hoàng hạc bay,
Em vừa xoay nhẹ vai gầy
Nhìn coi vũ điệu vào đầy giấc mơ
Nhìn coi chỗ cuối bài thơ,
Nụ hôn màu đỏ trời cho rượu đào,
Anh nhìn em mới bước vào,
Nhìn xuân, xuân cất tiếng chào đầu năm.
Thơ Xuân Áo Xanh
Mùa xuân em mặc áo xanh
Biển thu mình lại dưới cành lá nâu,
Bướm vàng cột tóc mái sau,
Cám ơn em đã mang mầu cho xuân,
Cuộc đời dẫu có phù vân,
Ở trong mây nổi có phần thiên thu.
Hỏi Han
Hỏi cây, cây bảo hỏi rừng.
Hỏi em, em bảo anh đừng hỏi em.
Chỗ này thành phố không quen
Hỏi trăng đất lạ, hỏi tên xứ người,
Ở trong trí nhớ đổi rời
Tên hoa mất dạng, tên đời vắng không
Trong trí nhớ có dòng sông
Hỏi em có thấy một vòng tay anh?