Thơ TRẦN SINH
Quê Mẹ Trong Mơ
Miếu đình còn đó trống chiêng vang
Bên rặng tre xanh bọc cổng làng
Bụi chuối bên ao bèo tác hợp
Gốc si nghiêng nước rễ buông giàn
Bờ đê vang sáo diều căng gió
Cò trắng thung dung cánh nhịp nhàng
Trâu chậm nằm nhai dim cặp mắt
Thanh bình cảnh cũ giấc mơ vàng!
Cố Hương Mộng Trung
Lăng miếu y nhiên tại
Vi vi chung cổ thanh
Lục trúc bao thôn xã
Trì thủy mãn phù bình
Dạ vũ ba tiêu lộng
Nguyệt hạ thảo trùng minh
Nhàn ngưu thực khô thảo
Bạch lộ hướng thiên thanh
Cố quốc thanh bình cảnh
Du du nhật mộ tình!
Hoa Tiền Chiến
Những nụ hoa đời thắm sắc tươi
Tràn trề nhựa sống tuổi đôi mươi
Lòng thơ ấp ủ bao hoài vọng
Hồn trẻ vươn cao ý ngút trời!
Trận bão vô tình gây sóng loạn
Cuồng phong tàn nhẫn cuốn hoa trôi
Năm mươi năm lẻ phiêu diêu bạt
Nắng quái chiều nay bạc lão rồi!
Tiền Chiến Hoa
Xuân tuế như hoa vạn sắc phô
Chấp niên dũng cảm át thiên thu
Hùng tâm tráng chí cao hoài vọng
Hào khí xung thiên bách trượng dư
Chinh chiến vô tình cơ nghiệp tận
Cuồng phong táp vũ thủy thôi hoa
Lưu ly ngũ thập niên trường hậu
Bạch phát sầu khan ánh nhật tà!
Bình Minh Đất Khách
Nhìn ánh bình minh hé ngọn đồi
Hàng cây trụi lá đứng chơi vơi
Đông tàn đất khách còn băng tuyết
Xuân đến Quê nhà sắc đã tươi
Xe lướt bon bon sườn dốc vắng
Hồn ngây vời vợi cánh chim trời
Trông ra nào thấy Quê hương cũ
Đừng giục cơn sầu nữa gió ơi!
Khách Địa Bình Minh
Hiểu nhật cao nguyên hiện ánh hồng
Thê thê khô mộc đối hàn phong
Tha hương Đông khứ băng thường tại
Cố Quốc Xuân lai cảnh diễm nùng
Dã khoáng xa tòng không lộ hạ
Hương tâm sầu hướng điểu thiên trung
Bất tri cố lý qui hà xứ
Dĩ khởi phong yên ý vạn trùng!
Thượng Tầng Cao Ốc
Cao ốc hiên ngang đứng chọc trời
Nhìn qua khung kính thấy chơi vơi
Xe bò dưới đất như đàn kiến
Quạ lượn trên không nhắm kiếm mồi
Vũ trụ mênh mông mình lơ lửng
Ta bà chật chội ít nơi vui
Tưởng mình đang ở hành tinh mới
Ngó xuống trần gian Khói với Người!
Cao Ốc
Cao ốc xuyên vân lập
Nguy nga thiên địa gian
Triêu tịch đối nhật nguyệt
Song tiền điểu khứ hoàn
Vũ trụ duy hữu ngã
Lâu thượng kiến thanh san
Hồi đầu tương hạ vọng
Trần ai chỉ độc khan
Dục tầm phương thảo xứ
Hạnh đắc ngộ Lưu Lang!