HỌP MẶT ĐẦU XUÂN 2016
CỦA THỦY THỦ GIÀ NAM CALI
Tam Giang Hoàng Đình Báu - Trong cảnh sắc tuyệt vời của Xuân năm nay 2016, những thủy thủ già nam Cali lại đến với nhau. Quanh khu Little SaiGon của quận Cam, hoa đã đã nở trong gió xuân trên khắp các nẻo đường, nắng vàng như mật ngọt rãi khắp những căn chung cư, những căn mobil-home và cả những khu nursing-home nơi những người già yếu đang sống với nhau, xa gia đình, xa con cháu, trong đó có những người thân,những bạn bè của chúng ta.
Ngày 20-3-năm 2016 cũng là ngày Xuân Phân, ngày mà mặt trời chiếu thẳng vào mặt phẳng đường xích đạo làm cho ngày và đêm bằng nhau. Trong thiên văn, tiết Xuân Phân báo hiệu một mùa xuân ở Bắc bán cầu trùng hợp với ngày gặp mặt của chúng ta hôm nay.Mùa xuân thường liên tưởng đến sự tái sinh, trẻ đẹp, đổi mới hay là sự sống lại của của muôn loài trên trái đất. Chung quanh nơi gặp mặt, nào hoa kèn đủ màu, hoa li-li trên thảm cỏ xanh chen lẫn với hoa cúc vàng, hoa cúc tím, hoa mười giờ. Hoa hôm nay dường như đẹp lên, rạng rỡ ra, căng mộng hơn nên sinh động và hình như biết nói. Trong các góc tường của nhà hàng,hoa hồng đơn, hoa hồng cụm hé nụ như đang chào đón những thủy thủ già, tóc bạc, răng long, nhưng thời gian không sao xóa mờ bao kỹ niệm của những người lính biển nầy.
Trong buổi gặp mặt hôm nay, có sự hiện diện của phu nhân cố Đô Đốc Chung Tấn Cang và Đề Đốc Vũ Đình Đào cùng phu nhân. Ngoài ra còn có cựu HQ Đại Tá Pham Mạnh Khuê và phu nhân, vị cựu Tư Lệnh Hạm Đội Hải Quân VNCH trong những ngày cuối cùng của Tháng Tư 1975. Có lẽ tiết trời ấm áp nên nhiều vị niên trưởng và nhiều chiến hữu cũng đến tham dự đông hơn những lần trước.
Đầu tiên chiến hữu Vũ Kim Thanh lên tường trình chuyện ai còn ai mất, ai đang bệnh nặng, ai đang nằm viện dưởng lão.Ghi nhận trong năm 2016 nhiều chiến hữu đã vĩnh biệt từ giã gia đình và bạn bè. Người vừa mới ra đi gần đây nhất là HQ Trung Tá Trần Văn Sơn, bút hiệu Trần Bình Nam, mãn phần ngày 11-3-2016 tại San Diego, California, hưởng thọ 82 tuổi.
Tiếp đến chiến hữu Nguyễn Thế Phiệt điều hợp chương trình. Lần nầy họp mặt có các phần quà kỹ niệm về tác phẩm nhiếp ảnh “My Homelands”của chiến hữu Lưu Thanh Vương và các phần quà để bốc thăm như CD và các tách cà phê có “logo”tên của các khóa học Hải Quân ở Trung Tâm Huấn Luyện Hải Quân Nha Trang trước năm 1975 do chiến hữu Nguyễn Thế Phiệt sưu tầm và thân tặng.Chiến hữu Phiệt cũng không quên nhắc đến chiến hữu Trần Quang Tài, người đã tích cực tổ chức để có cuộc gặp mặt ngày hôm nay.
Qua từng nét mặt vui tươi, được gặp mặt nhau thân mật, không lễ nghi quân cách, tất cả chỉ là bạn già. Bên tách trà nóng, bên các món ăn do nhà hàng đem lên trong nắng ấm của mùa xuân, ai ai cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc được trò chuyện với nhau thân mật, tuy năm tháng còn lại đang trôi dần về cuối cuộc đời. Nhưng trong sâu thẩm của những thủy thủ già vẫn còn nhớ quê hương, nhớ biển cả mà hơn nửa cuộc đời gắn bó. Trong gần 100 chiến hữu có mặt hôm nay, không ai mà không một lần đến đảo Hoàng Sa hay Trường Sa qua việc tuần tiểu, tiếp tế, chở quân, hay cắm bia chủ quyền trước năm 1975.Hầu hết các đảo đó nay đã vào tay Trung Quốc. Nổi đau mất nước, mất biển đảo bởi tập đoàn toàn trị Cộng sản Việt Nam đặt quyền lợi của đảng trên quyền lợi của tổ quốc và nhân dân. Ngư dân Việt Nam ra biển mà không có Hải Quân yểm trợ và bảo vệ. Người dân hành nghề một cách cô đơn trên biển, hay nói cách khác ngư dân Việt Nam đánh bắt hải sản trên biển Việt Nam không còn ngư trường như ngày trước nữa. Sự tổn thất về người, tài sản xuyên suốt nhiều năm qua trên biển đông như việc bị Trung Quốc đâm tàu, bắt người, bắn giết ngư dân, cướp tài sản xẫy ra thường xuyên. Rồi đây ngư dân Việt Nam phải bỏ nghề, bỏ biển. Viết đến đây, tim tôi thấy đau nhói khi nghe lại bản nhạc do nhac sĩ Nhật Trường hát với bài “Biển Mặn” đầy tâm sự thắm thiết của người đi biển để chúng ta nhớ lại một thời trên biển cả Thái Bình Dương: “Cao ngất Trường Sơn, ôm ấp tình thương, nước ra sông buồn. Nhìn về biển đông, tình yêu thành sóng Thái Bình Dương. Gió biển mặn nuôi lớn khôn thôi. Rồi từng đêm sương, sóng vỗ về ru giấc quê hương…”
Và mới đây, nhà thơ Nguyễn Việt Chiến đã có một bài thơ dài nói về sự mất biển với tên “Nếu Đất Việt Đau Thương Không Thấy Biển”, xin trích vài đoạn:
“Nếu đất mẹ xót xa không thấy biển
“Biển yêu thương che chở suốt ngàn đời
“Hồn dân Việt lắng hồn trong sóng biển
“Tiếng dân ca còn mặn muối trùng khơi
Để rồi:
“Sóng sông Hồng, quặn sôi mùa lũ đỏ
“Dòng Cửu Long bông lúa mãi hao gầy
“Nếu quê mẹ thân yêu xa sóng biển
“Ta về đâu trên sóng nước quê mình.
Cuối cùng:
Nếu đất nước yêu thương mồ côi biển
Có lẽ nào con cháu chịu khoanh tay
Chín chục triệu trái tim nghe biển gọi
Thề giữ gìn đất mẹ Việt Nam đây.
Hơn 40 năm, xa quê hương, xa biển là một khoảng thời gian dài.Chúng ta đến với nhau, rồi chúng ta xa nhau. Chúng ta ai cũng muốn gặp nhau lại đông đủ hơn để hàn huyên, để nhắc nhở bao kỹ niệm vui buồn và nói với nhau những đều muốn nói.Rồi chẳng may, trong chúng ta nay mai có người phải vĩnh viễn ra đi thì cuộc gặp mặt nào cũng là cuộc gặp mặt lần chót làm cho mọi người ấm lòng vì chúng ta đã sống, chiến đấu và đến với nhau cho đến ngày cuối cùng của cuộc đời.
Kính chúc tất cả các chiến hữu, các phu nhân một mùa xuân tràn đầy sức khỏe. Hẹn gặp nhau lần tới.
California 21-3-2016
Tam Giang Hoàng Đình Báu