vườn xưa
chiều xưa qua vườn trúc
nghe tiếng hót vành khuyên
đậu trên cành xuân biếc
lòng động cánh hoa vàng
bên người em gái nhỏ
hát những lời thơ hay
giữa nụ tình sơ ngộ
đôi lòng ngẩn ngơ say
chừ em qua vườn trúc
một mình như bóng trăng
trôi trong giòng mê hoặc
những đóa sầu lạnh căm
từ âm ba thuở đó
còn duyên ngộ mai sau
hay đời tan vô ngã
cuộc lữ đầy biển dâu
lá trúc trong vườn xưa
còn soi chiều u mặc
người em gái năm xưa
qua vườn im tiếng hát