tiếng chiều xưa
trong vườn reo lá xanh
hồn ta chao động nắng
quê hương còn trong tâm
bóng hình em xa vắng
chiều nửa mảnh ngoài song
mẹ hoài thao thức nhớ
người đi hun hút ngàn
bờ lau sầu quạnh quẽ
mùa thu với mùa xuân
mẹ ko còn biết nữa
lá trong vườn thay nhanh
như màu mây trên tóc
chiều trong vườn tịch mặc
nghe lại tiếng chim khua
hồn tưởng chừng bay bổng
ngõ nắng chiều quê xưa
hiên trăng còn dạm hỏi
đời bạc trắng hư không
còn gì trong thiên cổ
trái tim người phương Đông