sao khuya
cổng chùa khuya chưa khép
bầy sao rủ nhau về
soi trong hồ nước biếc
hồ nước vẫn lặng câm
tu viện hiu hắt nến
chân kinh mở nửa vời
những vấn đề phi lý
làm khổ mãi cuộc đời
thiền sinh quanh quẩn nghĩ
giọt nến nhòe chữ tâm
ba sao và nguyệt hạ
sắc không chỉ một lần
mấy nghìn năm cổng gió
thổi qua mái chùa xưa
người đi và kẻ lại
đời buồn sao lưa thưa
mây vẫn hoài vô ý
mặt trời ngủ trong tâm
thời gian vun vút biệt
sao đêm mãi chưa tàn?