nghe suốt đời ta một núi
sông
tưởng chừng như đang ở cùng sông núi
ta thở cùng sen mùa hạ sang
ta uống cùng em con suối bạc
ta đùa cùng em cầu ao trăng
thành nội tiếng chim khua cành nhãn
con đường đỏ thắm phượng ven sông
em xõa tóc chiều thơm nức bưởi
trưa hè thanh thoát tiếng chuông ngân
tiếng võng từ trong tiềm thức dậy
lời ru mẹ rót tận hồn con
tuổi thơ nắng ngọc bên hàng dậu
nghe suốt đời ta một núi sông
ta ở bên này đại dương nhớ
thời gian nuôi mãi tấm lòng son
trắng tay phiêu bạt đời hư ảo
hiu hắt hồn thơ với nước non
vẫn sương khói nặng tình cố quốc
vẫn tưởng chừng như ở quê hương
trong vườn im vắng từng hơi lá
vàng thơm hoa cúc dại bâng khuâng
trưa hạ canh gà xao xác nhớ
tuổi thơ vàng nắng lụa yêu thương
về đâu hỡi đám mây viễn xứ
bỏ lại giòng sông trăng nhớ nhung