lỗi hẹn
thi sĩ vừa thức dậy
ngoài vườn cánh đào rơi
giọt sương cành lá biếc
lặng lẽ xuân đến rồi
hàng triệu năm cổ tích
mây bỏ quên bầu trời
nhân gian nào có biết
lời chim hót lẻ loi
thi sĩ soi giòng nước
tóc với mây một màu
ngựa hoang lòng đã nản
tha phương nhuộm nắng sầu
đời qua như bóng huyễn
hoa xuân rụng trước thềm
thi sĩ chưa viết được
bài thơ tình cho em