đêm ở quê người
loài dế đã bỏ quên
lời ca buồn tháng chạp
ta chong đèn cô đơn
trong căn phòng tĩnh vật
sông núi ngủ say đêm
ta lần trang cổ sử
dấu ngựa bỏ rừng hoang
trăm năm sầu cỏ biếc
ta đánh mất từ ta
ngôn ngữ nào thân thiết
một đời buồn xót xa
em bên trời có biết
rừng phong kín yêu thương
trong mắt người giông bão
ta biền biệt quê hương
mang niềm đau bức tử
thành phố lạ ngủ yên
một mình ta thao thức
ngày đang ở phương đông
bình minh hồn cửa mở
nghĩa trang đời mênh mông
con dế sầu lưu lạc
quê người đêm lãng quên
lời ca trong huyệt mộ