chiều thăm thẳm nhớ
có những buổi chiều ray rứt nhớ
hàng tre chim hót ngập hồn ta
dòng sông soi bóng mây phiêu bạt
tiếng ru ngọt lịm nắng quê nhà
hương tóc em thơm qua ngõ trúc
bàn tay quỳnh nở giữa đêm sương
ta nằm trên cỏ mơ giấc bướm
chiến bào yên ngựa - chuyện hư không
thuở ấy lòng ta hồ tịnh vắng
em về như hạt bụi vu vơ
cơn gió đìu hiu nhàu mặt nước
ta bà xa xót những trăng thơ
những buổi chiều hoang hồn viễn xứ
canh gà xao xác nhớ mênh mông
giọng ca thánh thót bên thềm nắng
chiều đứng im lìm trên ngọn phong
(...) gọi mãi thiên thu đời tĩnh lặng
thời gian bằn bặt vết chân xa
con chim tận tuyệt nghìn khuya hót
mấy cõi sầu riêng thấu tim ta